Lấy nhầm chồng

Thân em như hạt mưa sa/ Hạt vào đài các hạt ra ruộng cày… Câu ca dao muốn nói lên rằng: Trong cuộc đời người phụ nữ chẳng ai có thể biết trước được số phận để có thể chọn cho mình một tấm chồng tốt. 

Lấy nhầm chồng

Bởi thế nên mới có người được chồng yêu chiều, sung sướng nhưng có người lại bị chồng hắt hủi, chê bai, đánh mắng, khổ sở mà chỉ biết trách số phận mình hẩm hiu.

Có chồng cũng như không

Chị Hà, giáo viên (Đông Anh – Hà Nội) tâm sự: Có lẽ là duyên số khiến tôi đến với anh và yêu anh - chồng tôi bây giờ. Anh là đồng nghiệp của tôi nhưng dạy khác trường, đẹp trai, khéo nói, sinh ra trong một gia đình cơ bản, có bố mẹ cũng là giáo viên đã nghỉ hưu.

Thế nhưng anh có một quá khứ rất “huy hoàng” làm không ít cô gái phải lỡ dở và tai tiếng cả đời con gái. Nghe nói hồi còn ngồi trên ghế giảng đường, anh đã yêu khá nhiều và làm cho bao cô gái phải đau khổ vì anh. Trong số đó có cô gái học dưới anh 3 khóa đã đến nhà anh khóc lóc van xin anh cưới vì cô ta đã có bầu 7 tháng. Thế nhưng anh đã chối bỏ. Cuối cùng cô gái kia phải nuôi con một mình... Vậy mà ngày ấy tôi vẫn yêu anh ta say đắm, không hề lăn tăn về những chuyện xung quanh anh. Bất chấp gia đình ngăn cấm và để cho mẹ tôi khóc hết nước mắt.

Khi yêu tôi, anh cũng hứa đủ điều khiến tôi mù quáng tin vào lời anh nói. Có lần thấy tôi buồn khổ vì mẹ và gia đình tôi ngăn không cho gặp anh, anh biết chuyện và nói với tôi rằng, sẽ không bao giờ để tôi phải khóc, phải buồn…; anh hứa sẽ là người chồng xứng đáng với tình yêu và sự tin tưởng của tôi. Và tôi đã tin anh nói thật lòng.

Mặc cho gia đình phản đối, bạn bè ngăn cản, tôi vẫn làm đám cưới với anh. Những ngày đầu chung sống, chúng tôi đã rất hạnh phúc như bao cặp vợ chồng trẻ khác. Song rồi chúng tôi cũng cái nhau, cũng giận dỗi nhau… Thứ hạnh phúc vợ chồng “Đầu gối tay ấp” của chúng tôi diễn ra chưa đầy một năm. Mỗi lần chồng về khuya chúng tôi lại cãi nhau, rồi anh được thể càng đi sớm về muộn hơn. Có hôm anh còn đi qua đêm hoặc đến 1-2 giờ sáng mới về. Các cuộc mâu thuẫn, xung đột giữa chúng tôi ngày càng nhiều hơn. Có lần trong cơn cãi vã anh đã thách thức tôi: “Nếu không muốn ở với thằng này nữa thì cuốn xéo…”. Lúc đó, tôi thật sự buồn khổ mà chẳng dám bỏ đi đâu vì tôi sắp đến ngày sinh con. Không dám gọi điện cho bạn bè, người thân để được an ủi, chia sẻ tôi ấm ức ngồi khóc than một mình.

Cho đến ngày tôi sinh con cũng chỉ có mẹ chồng đưa tôi đi viện. Bà thấy tôi khóc, bà cũng khóc và nói rằng: “Số mẹ con ta khổ quá con à. Cố gắng nghĩ về đứa con sắp ra đời mà lấy tinh thần vượt cạn. Cố lên con, có mẹ đây rồi, chẳng sợ gì hết. Trước kia mẹ sinh hai chị em nó cũng có bố mày bên cạnh đâu. Bố mày còn mải bận công việc nhà nước. mãi đến khi con biết lấy, biết bò mới thấy vác cái mặt về cơ!...”.

Sinh thằng cu tí ra, mẹ chồng tôi đón tay vì lúc đó chồng tôi vẫn chưa về. Mẹ chồng tôi bực quá gọi điện thoại liên tục cho anh thì máy điện thoại tắt, không liên lạc được. Mãi đến ngày hôm sau mới thấy anh lò dò vào. Mẹ chồng tôi vừa nhìn thấy mặt anh đã mắng như hắt nước vào mặt: Thằng mất dạy, mày đi đâu giờ này mới xuất hiện. Mày còn thương mẹ mày, thương vợ con mày nữa hay không… Vừa mắng con trai bà vừa khóc tức tưởi, mặc cho những sản phụ giường bên và người nhà họ xì xèo. Còn tôi nằm ôm thằng cu tí quay mặt vào trong tường cũng khóc vì thương mẹ chồng, thương mình phận bạc.

Sinh cu tí sau hai hôm bệnh viện cho mẹ con tôi về nhà. Mẹ chồng tôi lại gọi tắc xi để mấy mẹ con, bà cháu về, chồng tôi khi đó chẳng biết đi đâu từ sáng sớm. Về nhà, mẹ chồng tôi lại lo chăm sóc cho con dâu và cháu nội. Người giúp việc lo cơm nước, giặt rũ cho tôi. Bố chồng tôi thỉnh thoảng vào bế cu ti đỡ mẹ chồng và chơi với cháu. Chỉ có chồng tôi lài ít thấy mặt. Anh cứ đi sớm về muộn và cũng rất ít bế thằng cu tí. Anh nói sợ đánh ngã thằng bé nên không dám bế con nhiều. Còn với tôi anh chẳng hỏi được một câu quan tâm: Em muốn ăn gì để anh mua hay em thấy trong người có mệt không? Mà chỉ nói một câu cộc lốc, vô trách nhiệm rằng: Tôi kiêng vợ đẻ nên không ở cùng phòng, cô chịu khó mà chăm con, có gì cần thì gọi tôi ở phòng bên cạnh tôi sẽ sang giúp.

Nghe anh nói mà tôi cảm thấy như anh đang đưa tay bóp nghẹt cổ họng tôi, nước mắt tôi cứ thế trào ra. Tôi biết được từ cách anh nói và hành động anh làm đã không còn dành tình thương yêu cho tôi nữa. Từ đó khoảng cánh giữa tôi và anh cứ xa dần.

Đợi đến lúc con trai được 6 tháng, tôi đi làm, lấy lí do cơ quan cách xa nhà nên xin phép bố mẹ chồng cho tôi ra ở riêng và thuê nhà gần cơ quan cho tiện buổi trưa về với cu tí. Đồng thời tôi cũng làm đơn xin ly dị với anh.

Lấy nhầm chồng là điều tồi tệ nhất trong cuộc đời phụ nữ

Theo bà Nguyễn Thị Phượng – Chuyên gia tâm lý - Ngôi nhà bình yên – Trung tâm Phụ nữ Phát triển – Hội Liên Hiệp Phụ nữ cho biết: Nếu biết cuộc sống của mình là sướng hay khổ, tương lai sẽ đi, về đâu… chắc sẽ không có ai phải khổ. Các cặp đôi đều hạnh phúc hết. Thế nhưng điều dở tệ và cũng là cái nhầm tồi tệ nhất chính là khoảnh khắc người phụ nữ nhẹ dạ cả tin yêu nhầm và gật đầu đồng ý về làm vợ một người đàn ông tệ bạc khiến cuộc đời của họ bị lầm lỡ và chịu nhiều đau khổ.

Không có một tình yêu nào mãi đẹp như cổ tích hay là thiên đường trải đầy hoa hồng, ngọt ngào như lúc đang yêu. Khi bước vào hôn nhân, tình yêu cũng nhạt dần theo năm tháng bởi các cặp đôi bắt đầu đối mặt với nhiều bộn bề lo toan của cuộc sống; những gánh vác bổn phận, trách nhiệm của mình với gia đình đã làm cho họ căng thẳng nếu như vợ chồng không biết chia sẻ cùng nhau. Từ đó những mâu thuẫn bắt đầu xuất hiện, khó khăn, sóng gió bắt đầu nổi lên, khiến cả hai vợ chồng xung đột. Khi đó, người chồng muốn tìm chỗ giải khuây để chút bỏ những bực tức, căng thẳng trong người, nếu có tính trăng hoa từ trước thì rất dễ “Ngựa quen đường cũ”. Còn người phụ nữ rất dễ bị tổn thương, xốc vì vỡ mộng.

Hoặc cũng có trường hợp tôi đã biết: Một cô gái có sự tính toán trước khi lên xe hoa về nhà chồng. Cô đã chuẩn bị trước tâm lí đánh đổi hẳn hoi để được bước vào nhà chồng giàu sang. Ấy vậy mà khi về sống chung với nhà chồng cô ấy vẫn vỡ mộng. Cô ấy cho biết: Từ khi về nhà chồng cô ấy bị cả nhà chồng ghẻ lạnh, hắt hủi, chồng lại luôn thờ ơ với vợ do anh ta không yêu cô ấy. Đã thế nhiều lần say rượu anh ta còn tàn nhang đánh vợ không thương tiếc. Phải sống trong sự ghẻ lạnh và buồn chán cô ấy mới nhận ra sự giàu có không phải là tất cả mà tình yêu và sự sẻ chia giữa vợ và chồng mới xây dựng nên một gia đình hạnh phúc. Sau đó cô đã chủ động chia tay cùng người chồng giàu sang kia.

Thực ra, chuyện lấy vợ (chồng) là duyên số nhưng theo tôi, chuyện lấy chồng (vợ) không thể bất chấp hay đánh đổi mù quáng đến đến với nhau được vì như thế là ta đã tự chuốc sầu muộn về mình. Khi vợ chồng "Đồng sàng dị mộng" thì lấy ai thấu hiểu khi hai người đi trên một con đường nhưng nhìn về hai phái khác nhau? Theo tôi, trong xã hội bình đẳng, duyên số cũng chỉ đúng một phần còn phần lớn là do mình định đoạt. Vậy nên các chị em, trước khi quyết định đi đến hôn nhân với một ai đó phảicần phải cân nhắc cho kỹ kẻo lấy "nhầm chồng" để rồi kết cục không hay.

Nguồn GDTĐ