Nỗi khổ khi mẹ chồng thương con tự dọn dẹp, nấu nướng nhưng sau đó hay ca cẩm

Tuần trước vợ chồng tôi vừa đón mẹ chồng ở quê lên chơi với con cháu. Bố chồng tôi đã mất từ lâu, chị chồng thì lấy chồng theo chồng rồi. Bảo bà lên ở hẳn với vợ chồng tôi nhưng bà không chịu, chúng tôi đành thi thoảng về đón bà lên mấy hôm cho bà đỡ buồn vậy.

Trước khi đón mẹ chồng lên, tôi có nhờ bác gái là mẹ của cô bạn thân sang chơi với bà cho đỡ buồn. Vì con cháu đi học, đi làm cả ngày, bà ở nhà một mình sẽ chẳng có ai trò chuyện. Có bác gái kia, hai bà có thể tâm sự rồi rủ nhau đi dạo phố.

Sáng hôm ấy đi làm, tôi cứ đinh ninh bác gái ấy sẽ đến đón mẹ chồng đi chơi. Ai ngờ đến chiều tan làm về, tôi thấy nhà cửa sạch bong, đến những ngóc ngách nhỏ nhất cũng chẳng dính một hạt bụi, lại nhìn mâm cơm nóng hôi hổi trên bàn ăn và đám chăn, ga, gối phơi đầy ngoài ban công. Tôi đoán được ngay cả ngày nay mẹ chồng ở nhà dọn dẹp, lau chùi nhà cửa và nấu nướng cho vợ chồng tôi. Tôi hỏi thì bà đáp bác gái kia có đến nhưng bà hơi mệt nên không thích đi đâu, ngồi chuyện trò một lát rồi bác ấy cũng ra về.

Thật sự tôi có khổ mà không nói nên lời. (Ảnh minh họa)

Ngoài mặt tôi không dám nói gì nhưng trong lòng thì chán nản thực sự, chỉ muốn hôm sau đưa mẹ chồng về quê ngay. Mẹ chồng quan tâm muốn đỡ đần con cháu, tôi rất vui và cảm ơn còn không hết. Nhưng khổ nỗi mẹ chồng tôi bị bệnh khớp mấy năm nay rồi, lại thêm thoát vị đĩa đệm đốt sống cổ, vì thế bà thường xuyên bị đau nhức, mệt mỏi.

Bà làm lụng, dọn dẹp cho chúng tôi thế thôi nhưng tối về thể nào bà cũng ca cẩm cả tối cho mà xem. Và chồng tôi lại trách tôi lười biếng, ỷ lại vào mẹ chồng. Ô hay, tôi đi làm cả ngày, bà ở nhà làm gì tôi sao mà quản được? Anh lại chỉ trích tôi để nhà cửa bừa bộn, nếu gọn gàng, sạch đẹp rồi thì bà cần gì phải động tay vào khiến tôi tức điên mà không nói được gì.

Nào đã hết, khi về quê, mẹ chồng lại kể lể với hàng xóm rằng lên nhà con trai con dâu chơi phải nấu nướng, dọn dẹp, đau nhức hết mình mẩy. Thế là hàng xóm dưới quê tưởng chúng tôi coi mẹ chồng như người giúp việc mà sai bảo, thảo nào mẹ chồng không muốn lên ở hẳn với chúng tôi! Thật sự có khổ mà không nói nên lời, bà cứ thích làm chứ tôi thì chỉ muốn bà ngồi chơi không mà thôi.

Thế này thật sự tôi chẳng muốn đón mẹ chồng lên chơi nữa. Mà không đón lên thì lại thành bất hiếu. Phải làm gì bây giờ hả mọi người?


Nguồn: Báo Doanh Nghiệp