Anh vừa mới nhận người con nuôi thứ 8 - bé Sóc, vì sao anh lại quyết định nhận nhiều con nuôi như thế?
- Tôi biết thông tin về trường hợp của Sóc khi đang đi công tác ở miền Bắc. Sau khi nghe xong tôi không thể tập trung vào công việc được.
Khi đã làm bố của 7 đứa trẻ, tôi càng hiểu hơn về nỗi sợ, nỗi lo, nỗi buồn của con trẻ khi bị người lớn bỏ rơi. Đôi lúc, chỉ cần tập trung vào một bé nào đó, những bé còn lại đều có thể có cảm giác tủi thân. Hoặc đơn giản hơn, trường hợp này tôi nghĩ nhiều người đã bắt gặp. Khi một đứa trẻ bị lạc mất người thân đã khiến chúng cảm thấy kinh khủng như thế nào.
Vì thế, việc một đứa trẻ đã biết nhận thức lại chịu cảnh chia cắt với mẹ ruột thật khó để tôi không khỏi suy nghĩ về nỗi đau của con đang mang. Câu nói của bé: “Con không sợ bóng tối, chỉ sợ trời tối mẹ không tìm thấy con” khiến tôi quyết định nhận nuôi con. Trước đó, tôi cũng trăn trở nhiều vì hiện tại gia đình đã có đến 7 con. Hơn hết việc nhận nuôi một đứa trẻ không chỉ ở việc kinh tế mà là trách nhiệm với cả cuộc đời. Nhưng cuối cùng trái tim vẫn thắng lý trí.
Sẽ có nhiều lý do sau câu chuyện của Sóc, nhưng tôi chỉ có lý do duy nhất nhận con, là vì tình thương, sự đồng cảm. Tôi tin mọi việc xảy ra trên đời đều do chữ duyên.
Khi anh bắt đầu nhận con nuôi, áp lực và khó khăn ra sao? Tới nay, anh chắc hẳn có nhiều kinh nghiệm chăm sóc và hiểu tâm lý trẻ nhỏ?
- Tôi nhận nuôi Nhím từ năm 2014. Tôi đã có nhiều năm để làm quen với việc chăm sóc con trẻ. Dĩ nhiên, thời điểm đầu cũng gặp nhiều khó khăn vì tôi chưa quen với những công việc mà trước nay tôi chưa có khái niệm, hoặc chưa từng nghĩ đến như: thay tã, cho con bú, ăn dặm… Nhưng cuối cùng tôi cũng hoàn thành được mọi thứ. Từ Nhím đến các bé sau này, tôi thuần thục hơn.
Những khi con gặp vấn đề sức khỏe, quấy khóc đêm khuya cũng áp lực nhiều. Nhưng khi tình thương, trách nhiệm đủ lớn sẽ giúp chúng ta vượt qua được những trở ngại đó. Sức lực, khả năng của con người có giới hạn nhưng tình thương thì không. Vì thế, chúng đủ giúp chúng ta vượt qua mọi ranh giới.
Chơi và chăm sóc con luôn cần sự kiên nhẫn, nhất là những khi con bị bệnh, hoặc thay đổi tâm tính, hành vi theo từng độ tuổi. Tôi chọn cách dạy con nghiêm khắc, nhưng thường sẽ đối thoại, trò chuyện để giải quyết vấn đề cùng con. Tôi muốn tạo ra môi trường, cách ứng xử văn minh, hiện đại để sau này các bé cũng theo đó hành xử. Tôi vừa làm bố nhưng cũng sẽ làm bạn để bước vào thế giới của con dễ dàng hơn.
Từ khi nuôi con, sự nóng nảy của tôi cũng giảm đi rất nhiều, mà có lẽ sự kiên nhẫn đã trui rèn nên.
Gia đình anh có từng phản đối anh khi anh nhận nhiều người con nuôi không? Anh đã thuyết phục như thế nào?
- Tôi đã từng trữ phôi nhưng cuối cùng khi nhận các con tôi đã gạt bỏ ý định có con ruột. Tôi muốn tập trung hết sức lực, tình thương dành cho các bé, bởi cuộc đời các con đã sớm đối diện với những mất mát, đau thương.
Ban đầu gia đình, bạn bè xung quanh cũng khuyên tôi cân nhắc kỹ. Nhưng tính tôi xưa nay không thay đổi, đã quyết định điều gì, sẽ làm đến cùng và chịu trách nhiệm với quyết định đó. Đến khi số lượng thành viên trong gia đình ngày một tăng, họ lại khuyên tôi nên cân nhắc kỹ trước khi quyết định nhận thêm con.
Dĩ nhiên, tôi hiểu đó là sự quan tâm tình thương mọi người dành cho mình nên đón nhận trong tâm thế vui vẻ. Nhưng cuối cùng trái tim tôi vẫn chiến thắng tất cả. Thay vì lo lắng, tôi dồn hết suy nghĩ, tình thương, làm những điều tốt nhất cho các con, đặc biệt là dành nhiều thời gian hơn để bên cạnh con.
Việc anh nhận con nuôi cũng khiến mọi người quan tâm đến anh nhiều hơn, ngoài sự ủng hộ còn có những ý kiến chê bai, nghi ngờ. Những bức xúc trên status hay livestream có khiến tinh thần của anh bị ảnh hưởng?
- Tôi hoạt động trong giới nghệ thuật nên lúc nào tình cảm cũng đong đầy. Vì thế, cảm xúc cũng dễ bị ảnh hưởng bởi những điều xung quanh. Hiện tại, tôi đã tiết chế đi rất nhiều nhưng thú thật đôi lúc tôi có cảm giác muốn bùng nổ khi phải nhận rất nhiều ý kiến chê bai, nghi ngờ. Tôi có phản kháng lại, nhưng mọi thứ đã ôn hòa hơn Đỗ Mạnh Cường của thời điểm cách đây khoảng chục năm.
Tôi là người nổi tiếng nên việc gia đình ắt sẽ nhận được sự quan tâm. Nhưng tôi mong mình luôn được yêu thương, sống bên cạnh các con như một ông bố bình thường. Chúng ta khác nhau ở vị trí xã hội, công việc nhưng tôi tin tình yêu thương con cái đều quý như nhau.
Với tôi, khi đã quyết định chọn điều gì, sẽ trách nhiệm đến cùng. Tôi mong mọi người an tâm về sự phát triển của con sau này. Hành trình thay đổi của Nhím, Tít, Linh Đan… tôi tin đủ để chứng minh điều mình cam kết.
Chúng ta đang sống trong thời đại mà sự ngờ vực quá lớn. Nhưng điều đó không có nghĩa tình yêu thương thực sự không tồn tại. Hơn hết, tôi nghĩ rằng khi cuộc đời một đứa trẻ bất hạnh được tốt hơn là khi chung ta nên vui mừng hơn là xét nét, chỉ trích.
Anh chia sẻ một số bé đã lớn và dần nhận thức được về bản thân, anh giúp các bé ổn định ra sao về tâm lý và tình cảm khi bé tò mò về nguồn gốc của mình?
- Nhận những bé đã lớn như Sóc, những ngay đầu khá vất vả vì bé rất khó chấp nhận một người lạ bỗng xuất hiện trong đời mình và trở thành bố của mình. Tuy nhiên, tôi kiên trì, thu hẹp khoảng cách bằng việc chơi với con, trò chuyện với con… Tình thương cho đi sẽ nhận lại tình thương.
Tôi không bao giờ dấu diếm các con về xuất thân của chúng. Tôi sẵn sàng nói thật, nhưng sẽ cân nhắc với độ tuổi từng bé. Ví dụ, Tít, Nhím đã đủ nhận thức, phân tích thông tin nên tôi trò chuyện thoải mái hơn. Còn các con nhỏ hơn đó là câu chuyện của tương lai.
Hiện tại, các con đang trong độ tuổi dễ uốn nắn. Tôi không muốn khi con lớn lên lại gây ra một vết nứt gãy nào đó khi bỗng một ngày chúng mới biết về thân thế thật sự của mình.
Tuy nhiên, tôi không bao giờ đề cập đến lý do, những câu chuyện phía sau của người lớn. Tôi muốn các con lớn lên bên cạnh mình nhưng vẫn luôn giữ được tình yêu thương, sự tôn trọng với người đã sinh ra mình. Con người luôn có nguồn cội, và phải tôn trọng.
Anh cân bằng giữa công việc và đại gia đình của mình như thế nào?
- Tôi thuộc tuýp cân bằng cuộc sống tốt. Quỹ thời gian 24h tôi sử dụng hiệu quả. Trừ khoảng thời gian làm việc từ 8h sáng đến 17h chiều, tôi gần như quần quật với các con. Sáng, khoảng 5h tôi sẽ dậy vệ sinh cá nhân cho con, chuẩn bị cho con đi học, đến chiều lại rước con về. Buổi tối, tôi dành thời gian chơi cùng con. Đến khi con ngủ tôi sẽ tranh thủ hoàn thành một số công việc còn dở dang.
Thời gian tôi còn lại cho mình không nhiều như trước. Khi đi công tác ở đâu cũng phải tranh thủ về thật nhanh chứ không thể ở lại nhiều như trước. Những sự kiện, cuộc vui bên ngoài gần như tôi từ chối hết. Nhưng tuyệt nhiên, tôi thấy đó là niềm vui, chứ không thấy áp lực.
Mọi người thường chỉ nhìn thấy những quan tâm và chăm sóc của anh dành cho các bé, còn với mỗi bé, chúng có những cách thể hiện nào riêng đối với bố Cường?
- Mỗi bé là một màu sắc rất riêng. Chúng khiến gia đình trở nên thú vị hơn rất nhiều. Hiện, phần lớn các con còn nhỏ nên chưa hiểu nhiều. Nhím bên ngoài năng động, nhưng bên trong rất tình cảm. Chính nguồn năng lượng dồi dào của Nhím đã giúp kết nối các em trong gia đình lại. Tít trầm tính hơn, nhưng sâu sắc, chu đáo với mọi người. Linh Đan lại rất quấn quýt bố, thường có những cử chỉ thể hiện tình yêu thương. Cô gái có vẻ ngoài đặc biệt này cũng sớm thể hiện sự chu đáo, tỉ mỉ với các em trong gia đình.
Điều tôi mong muốn nhất là các con phát triển toàn diện, khỏe mạnh để trở thành người có ích sau này. Còn tính cách, sự thể hiện ra bên ngoài của mỗi bé tôi đều tôn trọng. Dĩ nhiên, điều gì chưa tốt, chưa chuẩn mình chỉnh ngay.
Bận rộn với công việc kinh doanh, chăm sóc 8 đứa con, thời gian nào anh dành cho công việc sáng tạo, và anh có những ấp ủ nào chuẩn bị thực hiện sau khi Covid-19 qua đi?
- Tôi vẫn làm việc mỗi ngày, chứ không hề dừng lại. Từ khi có các con, cảm xúc trong tôi lại dồi dào hơn, có lẽ vì trong lòng vui, hạnh phúc rất nhiều. Công việc sáng tạo không đòi hỏi trong khuôn khổ, quy chuẩn hay giới hạn thời gian nào nên tôi cũng cảm thấy thoải mái. Sắp tới, tôi dự định có một show diễn tại Đà Lạt.