Ngày qua ngày, tháng qua tháng, một cụ ông tóc bạc phơ dù trời nắng hay mưa trên đầu vẫn cặm cụi làm bánh bao miễn phí dành tặng cho mọi người.
Đáng buồn thay, những người ác ý khi đi ngang qua cửa hàng của ông Lý Phú Quý hay biết về câu chuyện này đều buột miệng cho rằng ông có vấn đề về thần kinh. Chỉ có thần kinh mới cực nhọc làm bánh rồi đem cho, mất thời gian và mất cả sức khỏe.
Tuy nhiên, mãi cho đến sau khi ông qua đời, sự thật bất ngờ mới hé lộ. Một sự thật khiến nhiều người vừa thương nhưng cũng vừa giận.
Vào một buổi sáng đẹp trời như lệ thường, cửa hàng màn thầu của ông Quý đột nhiên đóng cửa. Vài hôm sau nữa, người dân xung quanh được thông báo rằng ông đã không may qua đời vì bạo bệnh.
Tiếc thương là thế, đau lòng là thế nhưng đi kèm với thông báo tử của ông Quý, mọi người còn biết được thêm một sự thật mà suốt ba năm qua, dẫu có cố gắng tìm hiểu về lòng thành họ cũng không thể nào lý giải nổi về nguyên do trong việc phát màn thầu miễn phí của ông Quý.
Theo đó, vài năm trước khi bắt đầu mở cửa hàng màn thầu, con trai của ông Lý Phú Quý kém may mắn lâm phải căn bệnh nặng, chi phí điều trị rất cao. Nhưng nhà ông Quý rất nghèo, ông không có đủ tiền chữa trị cho con.
Khi biết tin này, người dân xung quanh mới bắt đầu gom góp giúp ông một số tiền đủ lớn để lo cho cậu con trai.
Cảm kích trước tình cảm của mọi người, ông Quý mừng lắm. Nhưng ông trời đã không cho ông điều may mắn, con trai ông Quý không qua khỏi và qua đời.
Bi kịch chồng chất bi kịch, nỗi đau mất con chưa lâu, ông Quý liền được bác sĩ chẩn đoán mắc bệnh ung thư, chỉ còn sống được vài năm.
Thế nhưng thay vì sợ hãi, ông Quý tự kéo mình dậy khỏi những suy nghĩ tiêu cực.
Không còn nhiều thời gian để sống, ông Quý quyết định trả lại hết món quà tình nghĩa mà mọi người đã trao cho lúc ông gặp khốn khó ở giai đoạn con trai đau ốm.
Và những chiếc bánh bao 0 đồng ra đời. Mỗi chiếc bánh bao cho đi chính là số tiền ít ỏi ông muốn trả lại và hơn hết đó là sự cảm ơn của ông lão đã cố gắng cho đến khi trút hơi thở cuối cùng.
Nghe xong bí mật mà ông Lý Phú Quý chôn giấu suốt bao nhiêu năm, mọi người xung quanh xúc động đến bật khóc nhưng cũng thầm trách rằng: Tại sao ông lại dại dột đến mức coi rẻ sinh mạng của mình chỉ để trả lại món nợ ân tình.